![[MHA/BakuDeku] Bởi vì tao yêu mày được chưa??](https://staging-static.waka.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/3538.jpg?v=1&time=1691910675&w=720&h=720)

Mùa Hè Tuyệt Đẹp
Thể loại : Thanh xuân vườn trường Lan Anh: Tao muốn nhìn thấy con nhỏ Tuyết Nhi đó chết trước mặt mình ... Tuyết Nhi: Vĩnh biệt anh hai và chị dâu, mong rằng không có em thì anh chị vẫn sống tốt. Tạm biệt Hồng Anh và Hoàng Nam nếu thật sự có kiếp sau tớ vẫn muốn làm bạn với hai cậu. Tớ không thể cầm cự lâu được nữa rồi, tạm biệt hai người bạn tốt nhất của tớ Hoàng Nam: Tuyết Nhi cậu phải cố gắng lên tớ sẽ cứu cậu ... Tuyết Nhi: Oa vườn hoa hồng nhà cậu đẹp thật đấy Hoàng Nam, tớ ước gì nhà tớ cũng có một vườn hoa như thế này Tuyết Nhi: A bên kia có hoa hồng xanh lá kìa, bọn mình sang rãnh hoa bên đó đi Hoàng Nam Hoàng Nam: Tớ nói cho cậu nghe Tuyết Nhi vườn hoa hồng xanh này có thể nói là nơi để lại cho tớ nhiều kỉ niệm nhất đó. Chỉ có người thân nhất với tớ tớ mới nói bí mật này cho người đó nghe đấy Từ đó mọi người có thể biết cô đối với anh thực sự rất đặc biệt, anh luôn muốn dành tất cả những điều tốt đẹp cho cô để bù đắp sự thiếu thốn trong quá khứ của cô, luôn muốn cô vui vẻ

Hửng Đông
“Xin chào. Thế giới có thất quan, con người có thất tình, cầu vồng có thất sắc, nhạc lý có thất âm. Có rất nhiều tổ hợp tạo thành con số bảy, nhưng tôi chỉ có một trong tên. Tôi là một lãng khách qua đường. Đời như gió. Nhân sinh như mộng. Bạn tôi là Tiểu Hắc.” “Thuận ta sống, nghịch ta chết. Nơi này không tồn tại thứ gọi là nhân nhượng.” *Trích đoạn 1: Chiều tà phủ lên đại nguyên màu đỏ hồng ảo mộng. Ánh nắng chạy theo thời gian, để lại đằng sau dáng dấp của màn đêm ẩn hiện. Lại qua một tuần trà, cả thôn làng đã hoàn toàn chìm trong bóng tối. Cuối con đường chính, đi qua hai ngôi nhà bị bỏ hoang, xuất hiện con hẻm nhỏ đen kịt sâu hút. Xung quanh yên tĩnh, tia sáng mỏng manh hắt qua khe hở của những ngôi nhà phía xa không đủ sức để mở đường. Trong hẻm nhỏ chật chội thỉnh thoảng vang lên những vụn âm thanh rời rạc, nghe ra chút quỷ dị khác thường. Sau vài tiếng sột soạt, bóng đen xuất hiện ở đầu con hẻm trong nháy mắt rồi mất hút vào màn đêm sâu tận. Không gian trả lại sự yên tĩnh. Qua nửa tuần hương, cánh cổng khuôn viên rộng nhất trong khu làng hơi hé ra rồi đóng lại, bóng dáng cô bé tầm chín mười tuổi chậm chạp tiến về phía cuối con đường theo ngọn đèn dầu vàng nhạt. Khi đi ngang qua con hẻm, sâu trong bóng tối lại truyền đến một âm nhanh mơ hồ. Vốn là tiếng động nhỏ nhưng trong không gian vắng lặng như tờ, tiếng chuông nghe đặc biệt rõ ràng. “Có người sao?” Một dòng máu đỏ trên nền đất chảy từ con hẻm nhỏ, cách chân cô bé một gang tay thì đọng lại. Loang dần. *Trích đoạn 2: Cô nói: “Nợ máu phải trả bằng máu. Thế nợ tình thì phải phá hủy trái tim sao?” Anh đáp: “Cát Ly, nhớ kỹ lời hôm nay em nói. Sống chết một đời, đừng bao giờ phản bội tôi.” ****** Một câu giới thiệu tóm tắt: Anh ấy không hiểu tình cảm là gì. Ngại quá, tôi cũng vậy. Lập ý: sinh tử không rời. Lời tác giả: Đừng tin những điều tôi viết. Càng đừng tin những gì bạn thấy. Bởi vì, trời đã hửng đông rồi. Sự thật ló rạng dưới ánh sáng, nhưng sự thật trong bóng tối mới thực sự là điều tôi muốn nói. Chú ý: Bối cảnh giả tưởng, không có thật.

Gấm hoa và giày vải
Khi em là gấm hoa, anh dịu dàng nâng niu. Khi em là gấm rách, anh dịu dàng dệt lại. Khi em mang giày vải chạy chín trăm bước về phía anh, anh dịu dàng bước một trăm bước còn lại về phía em. Anh là phúc phần của em, còn em là người trong lòng anh. “Em là Cẩm Anh. ‘Cẩm’ trong ‘Ý cẩm dạ hành’; ‘Anh’ trong ‘Tinh anh vạn thuở’.” “Anh là Thiên Phúc. ‘Thiên Phúc’ trong ‘Thiên Quan tứ phúc’.” Mong mọi người sẽ ủng hộ “Gấm hoa và giày vải” bằng tất cả tình yêu thương và bao dung. Cũng mong mọi người sẽ đón nhận và yêu thương Cẩm Anh và Thiên Phúc.

Cốc Cốc Cốc
Thanh - Một cô nàng mạnh mẽ có phần cục súc và hướng nội, Linh - Sứ giả hòa bình, chúa tể hòa giải, Sương - Tiểu thư ma mít ướt. Tổ hợp này sẽ tạo ra câu chuyện như thế nào ? Mời các bạn đoán xem =))

I'm Here - Như là em chưa từng yêu anh
“Để quá khứ chìm vào biển lửa, có lưu luyến, có hối tiếc, có đau lòng, từng dòng nhật ký, có nụ cười xen lẫn nước mắt, cứ thế để ngọn lửa xóa sạch, thiêu rụi, không còn gì. Viết lại câu chuyện cũ theo một cách khác, theo một văn phong khác, viết lên một kết cục khác, trong một không gian khác, liệu có thể gặp được nhau?” Rốt cuộc phải bao nhiêu lần tuyệt vọng đấu tranh giữa sống và chết mới viết ra những cái chết của chính mình? Là không đủ can đảm hay tự giết chết chính mình trong tâm trí? Thật ra, không chỉ cái chết vật lý mới là kết thúc, trên thế giới này có hàng trăm hàng triệu người vẫn đang tồn tại, chỉ là trong lòng đã sớm chết đi từ lâu. Là đang sống? Hay đang tồn tại? Tôi không biết. Đặt một dấu chấm kết thúc câu truyện dài mấy trăm chương, ngày ngày vẫn đọc truyện, viết truyện, để bản thân đắm chìm trong câu chuyện đến nỗi quên đi thế giới hiện thực ở ngoài. Giống như diễn viên nhập vai quá sâu vào vai diễn không thể thoát ra được ngay, trong khoảnh khắc ngắn ngủi mang toàn bộ đau đớn của nhân vật vô hình trong thế giới ảo vào hiện thực. Đôi khi cảm thấy thật hoang mang, rốt cuộc sự tình này đã xảy ra chưa hay chỉ là sự nhầm lẫn trong quá trình ghi chép của não bộ?

Họa Y Thành - Bạch Nguyệt Truyện
Tên truyện: Họa Y Thành – Bạch Nguyệt Truyện Tác giả: Ngọc Phong Nhi (Rina) Thể loại: Tình cảm Rating: 13+, có nhiều cảnh đánh nhau, máu me,… Văn án: Họa Y Thành là nơi đào tạo sát thủ nổi tiếng, ai ai cũng khiếp sợ. Chính vì lí do này, Hoạ Y Thành chính là tà đạo trong mắt người khác. Là cái tên ai ai cũng phải khiếp sợ. Hàng vạn quân triều đình đấu với Hoạ Y Thành không thất bại thảm hại thì cũng người mất người còn. Là nơi mà ai cũng biết nhưng chẳng ai dám nhắc đến. Nhưng cũng là nơi cứu rỗi những con người cùng đường, những linh hồn như đã chết đi một lần. Nơi mà kẻ mạnh sống, kẻ yếu chết. Nàng – Bạch Thu Nguyệt – thành chủ đời thứ ba của Hoạ Y Thành. Là một nữ nhân xinh đẹp, võ công cao cường. Nàng cũng là người thứ hai trên giang hồ luyện được tuyệt vọng kiếm pháp. Thu nhận ảnh tử Tiêu Vũ, hai người bên nhau, cùng nhau trải qua vô vàn khó khăn, Tiêu Vũ từng nhiều lần xả thân cứu chủ tử, cũng từng phản bội nàng, nhưng sau đó hi sinh để nàng lên làm thành chủ. Vì thế hắn chính là nỗi đau trong lòng của nàng. Nàng yêu hắn đến mức hắn đã rời đi bao nhiêu năm rồi mà nàng vẫn ôm trọn nỗi nhớ hắn. Mơ về hắn mỗi đêm. Phủ của nàng cũng là nơi gắn với kỉ niệm giữa nàng và hắn. Nơi đâu nàng cũng thấy hắn hiện lên, mỉm cười và gọi nàng hai tiếng: “Chủ tử”. Rồi một ngày hai người trùng phùng, nhưng dường như Tiêu Vũ đã không còn nhớ đến Bạch Thu Nguyệt nữa. Vừa yêu vừa hận, rồi chuyện tình của họ rồi sẽ ra sao? P/s: Một người con tui đã ủ ấp bấy lâu. Còn nhiều thiếu xót mong mọi người bỏ qua nha! Và mong mọi người sẽ ủng hộ tui

Miền hoa cuối cùng và những lời hứa
Truyện kể về một cô gái tên Jeremy Dodoraq vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, bị bạo lực gia đình mà quyết tâm bước đi, mở ra một cuộc hành trình tự lập đầy mới mẻ và gặp không ít những người, trải qua không ít những sự việc khiến cô khắc cốt ghi tâm, không thể quên được - những điều đáng quý và tuyệt diệu nhất được cuộc sống ban tặng. Cô gặp Kieran Negairuko, hay còn gọi là Kae - người ca sĩ tốt bụng đã cho cô ở lại nhờ ở một ngôi nhà nhỏ bé giữa cánh đồng hoa mênh mông đẹp vô ngần tọa lạc ở một nơi ít người biết đến nơi thành phố sương mù - London. Không những thế, cô còn bất ngờ gặp lại một nhân vật bí ẩn tưởng chừng như chỉ tồn tại trong những mảng kí ức mờ ảo của cô - một người đóng vai trò quan trọng trong tuổi thơ lẫn cuộc đời cô khi lớn. Tuy thế, cái kết của câu chuyện sẽ như thế nào đây? (Hi vọng nó sẽ là một cái kết có hậu thật đẹp đẽ với một đám cưới và cuộc sống sung túc của các nhân vật mãi về sau!). Tác phẩm còn phản ánh nhiều vấn đề rắc rối vẫn chưa được giải quyết cũng như mô phỏng tâm lí của nhiều người giữa dòng xã hội hiện đại ngày nay.

Mãi mãi là bao lâu?
Mãi mãi là bao lâu? Hầu như, mỗi khi bắt đầu một tình yêu người ta đều trao cho nhau hai chữ “mãi mãi”, nhưng ruốt cuộc trên đời này có ai trả lời được câu hỏi “mãi mãi là bao lâu?”. Ninh Khiết Băng từng hết mình vì tình yêu, dốc lòng theo đuổi Trương Nam Địch, bất chấp mọi thứ để yêu anh, nhưng rốt cuộc điều cô nhận lại là gì? Là hai chữ “chia tay”, hay là bốn chữ “em thay đổi rồi”, để đến cuối cùng, khi cô chập chững bước ra khỏi cuộc tình ấy chỉ còn lại trên mình những vết thương lòng không thể nào chữa lành. Anh khiến cô rung động, khiến cô yêu anh. Anh cho cô niềm vui, cho cô biết thế nào là hạnh phúc. Anh cho cô cảm thấy kiêu hãnh, cho cô oai phong lẫm liệt đứng trước bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ. Và anh cũng là người đẩy cô xuống vực thẳm, đâm từng nhát dao vào trong trái tim cô. Anh là người khiến cô yêu sâu đậm, cũng là người khiến cả đời này cô chẳng thể quên. Nếu như thực sự gặp lại, anh nói anh hối hận rồi, liệu rằng cô có thể mở lòng ra yêu anh thêm lần nữa?

2501/Dawn
Hai người tới từ hai thế giới khác nhau liệu có thể sống trong cùng một thời điểm, dẫu biết đôi bên chỉ đang lợi dụng đối phương? Là đặc vụ hoạt động đặc biệt cho chính phủ Sashihara, Akazaka Takeru buộc phải nhận một nhiệm vụ bí mật tại thế giới khác - Utherworld. Trong thời gian công tác, anh đã rơi vào cả chuỗi rắc rối chỉ vì lỡ nhìn lén một cô gái. Không chỉ liên quan đến nhiệm vụ, cô ta còn liên quan rất nhiều với quá khứ của anh. Takeru đã dành nhiều năm để tìm hiểu về thân thế của mình, nhưng chưa bao giờ tìm ra đáp án. Còn giờ anh đã có cơ hội để tìm ra câu trả lời... Sau khi tỉnh lại từ giấc ngủ đông kéo dài hơn tám năm, Mare V. Caslington - Đại công tước xứ Lucevina đã nhận trọng trách kí hiệp ước hoà bình với một bộ tộc ở biên giới. Trên đường trở về quê nhà, cô đã vô tình gặp Takeru - người khiến cho cuộc sống của Mare đảo lộn, nguồn dẫn cho mớ hỗn độn đang bị che khuất. Một gã đặc vụ ngớ ngẩn tới từ thế kỉ XXII. Và Đại công tước ngạo mạn sống ở năm 361. Số phận đã ràng buộc cả hai người với nhau. Nếu tin tưởng một đặc vụ là điều sai lầm nhất, thì yêu phụ nữ đã có hôn ước là tội lỗi chết người hơn.