
Vương Vấn Không Quên
Truyện ko lấy bối cảnh năm học đường nào cả Thành Nam 1 chàng không có gì nổi bật so với tất cả tài và sắc đều bình thường như cân đường hộp sữa:D. Bảo Ngọc cô nàng xinh đẹp học giỏi thân thiện và hoà đồng đc thầy mến bạn quý ,xung quanh cô có vô vàn người bạn bè . Cả 2 người đều thầm yêu mến nhau nhưng sau cùng 1 người vì tự ti và 1 người vì hiểu lầm dẫn tới cả 2 đều đã bỏ lỡ nhau . Cho đến khi cả 2 gặp lại nhau.

Nắng Hạ Thanh Xuân
''Hừng đông ló dạng Nắng hạ, nắng tàn Mùa mới tiếp sang. Thanh xuân làm bạn Kỷ niệm khó tan,...'' ''Hạ'' không có nghĩa là tàn, nhưng ''Nắng hạ'' nhất định là thanh xuân của mọi người. Tuổi trẻ luôn có sự ngông cuồng, bướng bỉnh, cũng có người khiêm nhường, khép kín. Duyên phận đẩy đưa cho những tính cách khác biệt được gặp gỡ nhau, họ hỗ trợ nhau và biến bản thân mình từ thất bại dần trở nên tốt hơn. Thanh xuân là phải cùng nhau làm mọi thứ trên đời....

Khi biển rộng gặp trời cao
Biển của thị trấn Lam Linh luôn trong veo và xanh ngắt, đẹp tựa như ngọc. Nhưng nơi đây không phát triển du lịch biển, cũng không đánh bắt hải sản quá nhiều. Trận đại hồng thủy vào một trăm năm trước đã cướp đi sinh mạng của nhiều người khiến người ta vừa kính vừa sợ biển. Ở Lam Linh, người ta chỉ thờ hai vị thần duy nhất là thần Biển và Trời ở đền Đông Vi. Tại chính điện ngôi đền, bức tường bên trái là hình ảnh biển trời phân đôi, còn trên bức tường đối diện người ta khắc dòng chữ lớn, in đậm: “Nơi đường chân trời xa xôi, tưởng chừng được gặp gỡ, hòa cùng một màu xanh thẳm. Nhưng nào có thể tan vào làm một, trời và biển chỉ có thể muôn đời tách rời, chia đôi. Đến khi nào, biển rộng mới có thể gặp trời cao?” … Thanh Dương chủ động làm bạn với Thiên Chân, nhiệt tình làm bạn với Vân Hà. Thanh Dương cũng là người kéo cả ba lại với nhau, cùng làm bạn. Vân Hà thích Thanh Dương, nhưng cô lại không rõ lòng cậu bạn thế nào. Mùa hè năm lớp mười một, cô tỏ tình với cậu, cậu cũng có ý với cô. Và mùa hè rực rỡ ấy cũng chính là mùa hè cuối cùng của Thanh Dương. Dưới lòng biển sâu, cậu đã ra đi, mãi mãi, vì cô. Ngoài Thiên Chân ra, Vân Hà chẳng còn người bạn thân nào cả. Một tình bạn hời hợt, hai con người tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ thân thiết, lại tựa nương nhau đi tiếp hành trình cuộc sống, những tháng ngày không có Thanh Dương…

Cho em mượn vai anh được không?
Thanh xuân của mỗi người luôn có ít nhất một bóng hình tồn tại trong lòng. Tình cảm học đường lại là một kí ức đẹp đẽ thanh thuần hơn. Hạ An và Việt Quân bằng tuổi nhưng lại có một mối quan hệ rối rắm. Vì một vài lí do mà Hạ An đã đến gần Việt Quân, từ hai người vốn không hiểu biết gì về nhau, dần dần tiến lại gần, từ từ tìm hiểu đối phương, muốn được nhìn rõ mọi thứ của đối phương. [Cho em mượn vai anh được không?] là một bộ truyện thanh xuân vườn trường về một cô gái tên Hạ An và người anh họ Việt Quân. Chỉ bởi vài tháng ở chung nhà mà Hạ An và Việt Quân nảy sinh những xúc cảm đơn thuần. Liệu hai người có đến được với nhau? Hay sẽ vì trở ngại mối quan hệ họ hàng mà cắt đứt dây tơ hồng mong manh đó? Liệu người có tình sẽ đến được với nhau hay sẽ dính lời nguyền tình đầu là tình dang dở? Với mối quan hệ của cả hai liệu có được sự chấp thuận của gia đình hay sẽ bị phản đối?

Thanh Âm Nơi Ngực Trái
Tác phẩm: Thanh Âm Nơi Ngực Trái Tác giả: Yên Chi Thể loại: Tình cảm học đường Tuổi trẻ của chúng ta tựa như pháo hoa đêm giao thừa, chỉ chờ đợi một khoảnh khắc rực rỡ ngắn ngủi, sau đó vụt tắt, biến mất trong màn đêm vô tận. Vào những năm tháng thanh xuân tươi đẹp ấy, đã từng có một thiếu niên nổi loạn, học cách lắng nghe trái tim mình. Anh mang hành trang của tuổi trẻ là những rung động non nớt đầu đời, tìm kiếm mùa xuân của riêng mình. Mãi cho đến sau này, khi đứng trước hiện thực cuộc sống, hạnh phúc dường như là thứ xa xỉ. Bộn bề, lo toan vô tình gột rửa những kiêu hãnh của tuổi trẻ, tình yêu trở thành vết sẹo nơi đầu quả tim, khiến người chọn cách lãng quên ước mơ, kẻ lại chấp nhận cúi đầu trước số phận. Vui lòng tôn trọng chất xám của tác giả, không reup, chuyển ver hoặc sao chép ý tưởng dưới mọi hình thức. Tác phẩm “Thanh Âm Nơi Ngực Trái” thuộc quyền sở hữu của tác giả Yên Chi được đăng tải tại Cộng đồng sáng tác Waka.

Thiên thần là đồ ngốc
Truyện có bối cảnh học đường những năm 2003-2012. Hạ Thảo, cô nữ sinh vạn người mê. Xinh đẹp, tốt bụng, thân thiện và hiểu chuyện khiến cho Hạ Thảo có vô vàn bạn bè xung quanh. Tuy nhiên tất cả họ không biết rằng Hạ Thảo đang cất giấu trong mình một bí mật vô cùng khủng khiếp. Trong quá khứ, cô từng là nguồn cơn của bạo lực học đường. Và Thiên An, chàng trai thiên thần đã hạ cánh vào cuộc đời màu hồng của Hạ Thảo. Tuy nhiên cậu ta lại là người biết rõ nhất bí mật của cô. Bên cạnh những mối tình đơn phương thầm lặng của tuổi học trò là những câu chuyện đau lòng về tình bạn, những hiểu lầm hơn tám năm không thể hóa giải. Liệu cuối cùng những trái tim trẻ dại có đủ mạnh mẽ để buông bỏ những thù hận xa xưa để cho nhau một cơ hội làm lại cuộc đời? Xin mời quý độc giả đón đọc bộ truyện tâm lý tình cảm học đường này.

Trăng Vùi Phấn Hương
“Trăng Vùi Phấn Hương” Là bộ truyện hiện thực đời sống, thực tế xã hội, chuyện xoay quanh cuộc sống bi đát của Đào, người con gái miền trung nghèo khổ, phải bỏ lỡ kỳ thi đại học đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bố, từ lúc bước chân ra khỏi nhà, sóng gió chính thức kéo đến, quật ngã bản năng mạnh mẽ của Đào, và cô gái 17 tuổi phải đối mặt như thế nào? vượt qua hay buông bỏ?

Lời hứa 103
"Con người làm sao sống mà không có ước mơ cho riêng mình chứ?" Có một ngày nọ hắn đã hỏi tôi như thế, với một giọng đầy tò mò. Tôi trả lời hắn mà chẳng thèm ngước mắt nhìn lên: "Thế mà tao vẫn đang thở nè." Hắn ngơ ngác mất một lúc, rồi bật nở một nụ cười giòn tan: "Ừ nhỉ..." Tôi từng nghĩ đó là một nụ cười nhạo báng, như những người anh hùng dũng cảm luôn nhạo báng những kẻ hèn nhát.

Quân đến bên em
Thanh xuân được hiểu là khoảng thời gian vui vẻ nhất của chúng ta, nó không đến ở độ tuổi nào cả. Mười tám đôi mươi tươi trẻ nhiều năng lượng. Hay trên dưới ba mươi ngấp nghé nửa đời người. Với Minh Anh và những người bạn, họ có hai lần thanh xuân. Một lần, trưởng thành sau những va vấp thời son trẻ. Một lần của sự hạnh phúc đong đầy. Với Thịnh Quân, là sự rung động lần thứ hai sau những tháng năm trống trải cô độc. Lần nào cũng là thanh xuân, cũng là những trải nghiệm cần được gom nhặt. “Quân đến bên em” nói về thanh xuân lần thứ hai của Minh Anh, năm cô hai mươi tám tuổi và tìm được chân ái của cuộc đời. Đây là câu chuyện của tình yêu, tình bạn, sự đồng hành, là sân chơi của những con người đáng yêu tử tế, trà xanh không có cửa, tự ra chuồng gà. “Em tới tuổi này, độc lập, có thể tự làm mọi thứ, việc em yêu một người chỉ vì em thích người ấy cạnh bên.” “Minh Anh, em chấp nhận lãng tử quay đầu, thì hắn càng phải trân trọng quá khứ đã tôi luyện em hiện tại”. “ Anh già rồi, tìm được mảnh ghép của mình rồi, anh không muốn lãng phí những tháng năm không hợp pháp nữa. Chúng ta tính chuyện kết hôn nhé.”

Dòm sông thấy gì
“Ngồi buồn mà ngó xuống sông, Dòm con nước đục, lòng không thấy gì.” Thiệt ra thì, nước sông nó đục là tại phù sa, còn con người dòm sông có thấy cái gì không là do lòng mình thôi. Có người dòm sông thấy một thời thơ ấu, Có người dòm sông thấy một thuở thanh xuân, Có người dòm sông thấy lòng dạ tưng bừng, Có người dòm sông mà khóc thương một người gian truân. Nhưng cũng có những người, dòm sông chỉ thấy sông; thậm chí có những người, dòm sông mà không thèm thấy dòng sông luôn. Những nhân vật trong cậu chuyện này, mỗi người dòm sông theo một kiểu, mỗi người thương yêu theo một cách khác nhau. Họ dòm sông mà thấy những gì; cũng như bạn đọc câu chuyện này mà thấy những gì, cũng là tùy theo lòng có muốn thấy hay không mà thôi.