Thể loại
Trạng thái
Số chữ
Truyện liên quan đến từ khóa “Sống nhẹ nhàng, hạnh phúc giản đơn”
Sắp xếp
Mới nhất Cũ nhất
Lượt đọc
Nắng cuối hạ
View book View book

Nắng cuối hạ

Quá khứ, hiện tại và tương lai, ba khái niệm về thời gian tuy mơ hồ nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa. Những điều đã xảy ra trong quá khứ thì không thể thay đổi, những gì ở hiện tại phụ thuộc vào bản thân chúng ta, còn tương lai thì được dựng lên từ quá khứ và hiện tại. Chúng tưởng chừng như riêng biệt nhưng thực chất lại có mối liên hệ mật thiết. Điều này là hiển nhiên, tới mức con người ta cứ đắm chìm trong quá khứ hay mơ mộng viển vông tới tương lai mà bỏ quên hiện tại. Từng câu chuyện đã xảy ra trong quá khứ hay những câu chuyện được vẽ nên trong tương lai đều có điểm xuất phát từ hiện tại. Các nhân vật trong truyện đều có những sai lầm khác nhau trong quá khứ và ở cả hiện tại, nhưng thông qua sự giúp đỡ, sự sẻ chia và tình yêu thương mà tất cả đã được tha thứ và cùng nhau hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Một vườn hoa sẽ có bông đẹp bông xấu nhưng bông nào cũng tỏa ngát hương thơm. Thông qua tác phẩm này mong rằng tất cả các bạn độc giả hãy luôn có những suy nghĩ tích cực và không ngừng cố gắng vươn lên trong cuộc sống.

13 chương
Đang ra
Vừa đủ tuổi lên phường thì bị bạn trai gài lên giường
View book View book

Vừa đủ tuổi lên phường thì bị bạn trai gài lên giường

Tủ sách của Khương Minh có bảy bảy bốn mươi chín quyển bút ký, trong đó phân nửa là Nhật Ký Trả Giá ghi chép tỉ mỉ hàng loạt việc làm sai trái của cậu gây ra cho cái nhà này. Bút ký nhiều lên từng ngày, Khương Minh mỗi ngày đều sống trong đau khổ, thế mà đồng phạm của cậu vẫn còn nhởn nhơ ở đấy! Tên khốn chết tiệt kia sao không tự thú đi! Khương Minh cảm thấy vô cùng bất mãn. Tại sao cùng là kẻ gây tội, tâm lý hai kèo trên dưới lại trái ngược thế này? Chẳng lẽ là vì thân phận khác biệt, đứa bị đè thường phải gồng gánh đảm nhiệm cái danh hồ ly tinh, nên lâu dần mới sinh ra tâm lý mình có tội mình đáng phải chịu? Nhưng lý nào lại thế? Minh cục cưng vô cùng bực bội, càng nghĩ càng tức, rõ ràng hai bên bắt tay thông đồng cùng làm chuyện xấu, sao tới cuối cùng lại chỉ có cậu ngậm ngùi chịu đựng cảm giác tội lỗi này? Oán hận tích tụ chất thành núi, cuối cùng chẳng giấu nổi nữa, một nhân vật chính khác lập tức đánh hơi được mùi vấn đề. Tại nhà, buổi tối một chiều sương nào ấy, khi Trịnh Hoài Du tỏ ý muốn làm này làm nọ, đồng phạm của cậu mọi khi vẫn hưởng ứng nhiệt tình, hôm nay đột nhiên bỏ người bỏ của, ôm vai trồng nấm tận trong góc tường, bày tỏ không thèm quan tâm tới cậu? Trịnh Hoài Du liếc bóng lưng tên lỏi nào đó, thấy cưng ơi là cưng, nhịn lắm mới chỉ thò tay chọc một cái, hỏi: - Đồng chí Minh bữa nay làm sao thế? Đồng chí Minh dỗi đấy được không? Trịnh Hoài Du lân la thăm dò: - Hồi sáng có ai chọc mày à? Khương Minh ngả người xuống giường, hất cắm nhắm mắt, ý tứ rất rõ ràng: Tự đoán đi thằng tồi. Trịnh Hoài Du miết tay, chân dài bò thẳng lên giường. Động vật nguy hiểm cấp S chuẩn bị phát điên, Khương Minh nhạy bén phát giác nguy cơ, cả người bật dậy, chạy khỏi bán kính quanh Trịnh Hoài Du một mét có thừa. Hai tay cậu trai thủ thế, lạnh mặt cảnh cáo: - Tao vặt trứng mày đi chiên bây giờ, mày tính làm gì hả? Còn phải hỏi nữa à? Trịnh Hoài Du: - Làm chuyện người lớn. Khương Minh: - ...

37 chương
Đang ra
Giấc mộng của tôi
View book View book

Giấc mộng của tôi

Em bước vào cuộc sống tôi như mộng, Đến một lúc nào đó, vẫn phải tỉnh lại thôi!

3 chương
Đang ra