
Thuyết tiến hoá Libert
Tên khác: Sống lâu mới biết mình vô tri Bối cảnh đô thị giả tưởng mới: Libert là một thành phố cảng biển, nhỏ nhưng yên bình, dân số không nhiều nhưng có sự chênh lệch giàu nghèo khá rõ ràng. Ở đây Luật Hôn nhân đồng giới đã được thông qua và ba/mẹ đơn thân có quyền đăng ký chính sách “Gia đình đơn thân” và giải trình tuỳ theo tình huống để được hưởng một khoản trợ cấp nuôi trẻ nhất định. --------- “Thuyết tiến hoá Libert” trang số 52: “Libert chứa đựng thật nhiều những câu chuyện mà chúng ta không biết. Libert chứng kiến hết thảy nhưng lại không thể cùng cảm nhận. Điểm chung duy nhất chính là ngày qua ngày khi chúng ta không ngừng tiến về phía trước, Libert cũng sẽ trở nên tốt hơn. Libert xinh đẹp và kiêu hãnh, cùng anh nói yêu em.”

Nắng nhuộm nhành hoa đỏ
Lần đầu gặp mặt, người kia chia cho An một nắm cơm muối, anh nghĩ, người này sao lại tốt như vậy. Giữa tiếng chuông leng keng của tàu điện, An dựa vào lồng ngực người kia, lắng nghe tiếng trái tim đập vững vàng, che miệng trộm cười. Nơi chiến trường khói lửa, người kia dịu dàng hôn lên bàn tay An. Nắng là thanh xuân, hoa đỏ là nhiệt huyết. Đó là một tuổi trẻ cuồng nhiệt và không hối tiếc, tựa như màu hoa chuông đỏ dưới ánh nắng mặt trời. Chỉ là một câu chuyện tình ngọt ngào giữa những năm tháng hoa lửa.

Hãy để gió cuốn đi
Lời tựa: Sâu trong tiềm thức, luôn có một con quỷ hằng ngày tìm cách đặt bẫy ta. Tóm tắt: Một anh chàng học sinh cá biệt nổi tiếng thích đánh nhau, tính tình khó hiểu, ai gặp cũng sợ, nhưng sự thật cậu ấy mắc bệnh rối loạn lưỡng cực. Mà vừa hay có duyên gặp được một cậu học sinh mới chuyển trường, tính tình hai người hoàn toàn trái ngược với nhau. Và kể từ đó, chuỗi ngày chữa lành tổn thương bắt đầu. Rối loạn lưỡng cực rất khó chữa, cậu học sinh mới chuyển tới chỉ mười tám tuổi này liệu có đủ sức để chữa cho bạn mình hay không? Mọi người cùng đón đọc nhé!

Tương tư tử hoa
Một người gánh đau khổ đợi ở cầu Nại Hà, một người vác đau thương chạy khắp chín cõi đất trời tìm kiếm. Cứ thế suốt hơn một ngàn năm dài đằng đẳng, thứ hai người họ ôm vào lồng ngực vẫn mãi là niềm tin không đổi, chấp niệm không tan, nhận lấy vô vàn mong nhớ . Để rồi một ngày, quan thần và quỷ thần cuối cùng cũng gặp lại nhau. Thể loại: Đam Mỹ, linh dị, cổ trang, thế giới tưởng tượng. Tác giả: Per Nghe đọc: youtube Thần, được dân chúng cung kính dành ra một ngày trong năm để thờ phượng. Mỗi vị thần lại có lý do thờ phượng khác nhau, có thần ban phước giúp dân, có thần từng sống lập công mà được tưởng nhớ,...dần dần thành tục. Đôi khi dân chúng chẳng còn nhớ vị thần ban đầu mà họ thờ nữa. Tương Tư Tử Hoa. Bạn nghĩ cái tên này nghĩa là gì?....Dù bạn nghĩ ra cái gì, nó vẫn ẩn chứa nhiều thứ hơn bạn nghĩ.

Hạn sử dụng của nụ hôn
Mối quan tâm của Đại Vũ 27 tuổi bao gồm rất nhiều thứ, tiền bạc, địa vị, mối quan hệ, và những điều đã mất. Mối quan tâm của Đại Vũ năm 17 tuổi lại chỉ có hai việc cơ bản, một bữa ăn ngon và một giấc ngủ tốt. Rồi vài tháng sau đó mà anh không ngờ đến, sẽ xuất hiện thêm một cái tên Âu Bạch vào danh sách kia. - Written by Kdan Chan

Vừa đủ tuổi lên phường thì bị bạn trai gài lên giường
Tủ sách của Khương Minh có bảy bảy bốn mươi chín quyển bút ký, trong đó phân nửa là Nhật Ký Trả Giá ghi chép tỉ mỉ hàng loạt việc làm sai trái của cậu gây ra cho cái nhà này. Bút ký nhiều lên từng ngày, Khương Minh mỗi ngày đều sống trong đau khổ, thế mà đồng phạm của cậu vẫn còn nhởn nhơ ở đấy! Tên khốn chết tiệt kia sao không tự thú đi! Khương Minh cảm thấy vô cùng bất mãn. Tại sao cùng là kẻ gây tội, tâm lý hai kèo trên dưới lại trái ngược thế này? Chẳng lẽ là vì thân phận khác biệt, đứa bị đè thường phải gồng gánh đảm nhiệm cái danh hồ ly tinh, nên lâu dần mới sinh ra tâm lý mình có tội mình đáng phải chịu? Nhưng lý nào lại thế? Minh cục cưng vô cùng bực bội, càng nghĩ càng tức, rõ ràng hai bên bắt tay thông đồng cùng làm chuyện xấu, sao tới cuối cùng lại chỉ có cậu ngậm ngùi chịu đựng cảm giác tội lỗi này? Oán hận tích tụ chất thành núi, cuối cùng chẳng giấu nổi nữa, một nhân vật chính khác lập tức đánh hơi được mùi vấn đề. Tại nhà, buổi tối một chiều sương nào ấy, khi Trịnh Hoài Du tỏ ý muốn làm này làm nọ, đồng phạm của cậu mọi khi vẫn hưởng ứng nhiệt tình, hôm nay đột nhiên bỏ người bỏ của, ôm vai trồng nấm tận trong góc tường, bày tỏ không thèm quan tâm tới cậu? Trịnh Hoài Du liếc bóng lưng tên lỏi nào đó, thấy cưng ơi là cưng, nhịn lắm mới chỉ thò tay chọc một cái, hỏi: - Đồng chí Minh bữa nay làm sao thế? Đồng chí Minh dỗi đấy được không? Trịnh Hoài Du lân la thăm dò: - Hồi sáng có ai chọc mày à? Khương Minh ngả người xuống giường, hất cắm nhắm mắt, ý tứ rất rõ ràng: Tự đoán đi thằng tồi. Trịnh Hoài Du miết tay, chân dài bò thẳng lên giường. Động vật nguy hiểm cấp S chuẩn bị phát điên, Khương Minh nhạy bén phát giác nguy cơ, cả người bật dậy, chạy khỏi bán kính quanh Trịnh Hoài Du một mét có thừa. Hai tay cậu trai thủ thế, lạnh mặt cảnh cáo: - Tao vặt trứng mày đi chiên bây giờ, mày tính làm gì hả? Còn phải hỏi nữa à? Trịnh Hoài Du: - Làm chuyện người lớn. Khương Minh: - ...